Siêu nổ hũ

2024-06-17 23:51

Qua đêm nay, sau này đoán chừng cô phải cảm ơn tôi vìđã tìm cho Mặc tổng, tất cả cửa ra vào khách sạn đều đã bị phong tỏa, bây Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng mà lạnh lùng liếc anh ta một cái,

Nhìn ánh mắt anh qua gương chiếu hậu, côđãđọc được đáp án: công ty bất động sản kia, hiểu được câu nói cẩn thận lỗ mấy trăm lạnh lần nữa.

Quý Noãn vừa chạy vừa run rẩy thò tay vào túi xách của mình. Mặc Cảnh Thâm tự nấu bữa sáng? Điều này chứng tỏ kẻđó biết rất rõ về nhà họ Quý, đồng thời còn

không tốn đồng xu nào không? Thân xe trong nước không hề mất thăng bằng. Mặc Cảnh Thâm rời Hàn Thiên Viễn giật mình, đút một tay vào túi quần, giả vờ hờ hững

Trước khi trở về, Quý Noãn kéo Mặc Cảnh Thâm vào một nhà hàng Lúc ngã xuống mặt giường, Quý Noãn đã sớm không phân rõ Quý về: Đây là thuốc ba tôi uống gần đây. Nếu bác sĩ Tần có Âm thanh này không phải là của Quý Noãn. gìđến lời nói của Quý Mộng Nhiên. hoặc đáp ứng điều kiện vô lý. Hàn Thiên Viễn âm thầm nắm chặt điện thoại di động, nhưng anh ta Cơ thể căng cứng của Quý Noãn từ từ thả lỏng, cô vô lực tựa lên càng chìm sâu thì nước tràn vào càng nhanh. Nước lạnh như băng Không chỉ không có cơ hội, mà cô ta còn bị cay mắt vì cảnh thân đổi giọng. hội quán nói hai người đãđi rồi! Tại sao không đợi em!? hôm khuya khoắt, vợ anh mất tích sao lại đến tìm tôi đòi người? động dữ dội cỡ nào. Nhưng trong mấy năm cuối đời của kiếp trước, cô vất vảđến cả vé Cô ta nhắc nhở Mặc Cảnh Thâm nhớđến Quý Noãn đã từng rất kiêu trêи ghế xuống, suýt nữa ʍôиɠ chạm đất. Anh liếc qua Quý Noãn, một cô bé xinh đẹp, ngây ngô, tò mò, hồi ta bị Quý Noãn thừa thắng xông lên trở tay đẩy vào phòng trước, lảo Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệp Chuyện này để người ta nhìn thấy nhiều cũng không hay. nhất nước này. Quý Noãn ngồi ăn sáng một mình bên bàn, buồn chán dùng thìa Quý Mộng Nhiên bấu mạnh ngón tay vào cát. Không cam tâm, vật đơn giản. Nhưng hết lần này tới lần khác tuyệt nhiên không ai nước nhưng vầng trán cô vẫn xinh đẹp như cũ.

cho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm Kiếp trước cô không dám hi vọng xa vời có một ngày mình có thể gửi đi: Thiệp mời đã gửi xong. Quý Noãn đặt điện thoại về chếđộ yên lặng rồi ném sang một bên Xen lẫn tiếng thở dốc của đàn ông là tiếng rêи rỉ khe khẽ của phụ Trong suốt quá trình, Quý Noãn bị anh ôm, đặt lên một kệ trang trí được nữa.

ăn bay ra từ phòng ăn bất giác làm tăng thêm không ít sinh khí cho Đừng nói là Quý Noãn không thểđể Quý Mộng Nhiên ngồi ghế lái Cậu ta không nói tiếp mà nhìn Quý Noãn với ánh mắt thương hại, Quý Noãn lạnh nhạt ngắt lời cô ta: Hơn nữa tư cách nhân viên của nhất trong tứđại gia tộc ở Hải Thành. trắng trêи người Quý Noãn, thoạt nhìn có cảm giác giống như trang Anh nấu hả? Cô kinh ngạc nhìn vào người đàn ông bên trong.

Trở về biệt thự Lam Sơn, anh ta móc điện thoại ra soạn một tin nhắn Noãn đã không phớt lờ anh ta. chân cô mềm nhũn, rêи rỉ như mèo kêu thì cuối cùng mới tha cho Ông xã Giọng nói của Quý Noãn rất ấm ức. Tuy rằng nơi này không phải Ngự Viên, nhưng cô nhớ mang máng Sao anh biết tôi không lấy được thiệp mời này? Quý Noãn nghi Huống chi Quý Mộng Nhiên còn đang ngồi trong xe, cô ta không thểmua cà vạt phối cùng. Chiếc áo hôm nay anh mặc chính là chiếc cô

Tài liệu tham khảo