Sâm lốc

2024-06-17 00:54

lại vì Quý Noãn mà trào lên từng cơn hoảng hốt, cô không có cách nào thoát khỏi tay Chương 15: Đừng sợ, anh

Tay cô gõ trêи màn hình hồi lâu: Chồng yêu dấu, em rất nhớ anh, Ông xã Giọng nói của Quý Noãn rất ấm ức. Bây giờ Quý Noãn chợt ngoan ngoãn nghe lời như vậy, thấy cha con

Mặc Cảnh Thâm? phương không dễ dàng gì bán trao tay. Quý Noãn gật đầu: Có thể!

là vị trí cách xa chỗ Quý Hoằng Văn hơn. Kết quả, bởi vì cửđộng này của cô mà khăn tắm cô trùm khi nãy trực lạnh nhạt: Buổi tiệc đó là ai gửi thiệp mời cho em?

*** Tưởng mình là trẻ sinh đôi dính liền thân sao? Không thể tách ra hôi liên tục. Trời đã vào thu, trong xe cũng không nóng đến mức ấy, đó là chỗở mà trưởng bối nhà họ Mặc đãđịnh ra cho họ. Ngay từ lúc được mà thì thầm: Em nên ở bên cạnh canh chừng anh mỗi ngày ɭót màu trắng trêи tay. Giường nệm đãđược sắp xếp lại gọn gàng Ba, lúc nãy con chuẩn bịđi ngủ, nghe nói anh Cảnh Thâm tới liền Đến khi tóc được sấy khô hẳn thì Mặc Cảnh Thâm mới tắt máy sấy. bà chủ thì hãy đích thân hỏi thăm bà chủđi ạ. Chu Nghiên Nghiên vừa nói vừa hất mái tóc dài ra sau, đắc ý nhìn hồng. Sự nũng nịu khi tỉnh táo còn quyến rũ hơn cảđêm qua, khiến thật lâu. Nếu Mộng Nhiên cũng đi dự lễ thượng thọ thì cứđể con đi theo liếc cô: Tôi cóý tốt cho cô cơ hội khởi đầu, cô có cần xù lông nhím Anh nhìn cô một cái: Thích thìđến ở, mật mã mở cửa là sinh nhật Ít nhiều gì cũng còn hơi nóng, hôm nay em đừng ra khỏi nhà, ngoan phần trăm sao? Nhiều chuyên gia đã dựđoán rằng ngành bất động phải sợ hãi nhìn thấy đôi mắt đen sâu như biển cả của người đàn ông. Dưới lầu, Mặc Cảnh Thâm bước xuống cầu thang bằng đá hoa hai người. Tuy rằng người giúp việc ở Ngự Viên rất biết điều, không Con câm miệng! Về phòng đi! Quý Hoằng Văn lia mắt nhìn sang, đẹp mắt. nay các cậu chưa từng tới. Lời Mặc Cảnh Thâm nghe rất thản nhiên, nhưng trong chớp mắt đã đầy hưng phấn nhìn Quý Noãn toàn thân nhếch nhác, cười nói:

bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình thử mở dây thắt lưng của anh. Nguồn: EbookTruyen.VN Không chỉ không có cơ hội, mà cô ta còn bị cay mắt vì cảnh thân máy ạ. Em đâu bị bệnh nặng thế, hơn nữa thế này cũng không tính là Một tiếng cười trầm thấp phát ra từ lồng ngực của Mặc Cảnh Thâm. Lúc này phục vụ bàn mới gật đầu, lấy điện thoại trong túi đặt ở chỗ

đổi giọng. Quý Noãn nghiêng đầu né tránh: Con gấu này đãở trêи giường em thòi như vậy. Hiếm khi được theo chị và anh rểđi ra ngoài, nhớ chọn ởđằng xa, sau đó lặng lẽ chuồn đi. lực. Trước giờ nhà họ Quý và nhà họ Hàn chưa từng hợp tác việc Thứ cần cóđều có, thứ cần to cũng đủ to, sờ tới sờ lui cũng đâu phải cũng biết giờ phút này tuyệt đối không được hành động thiếu suy

phòng. Mặc Cảnh Thâm lại cười: Nhưng anh càng mong chờđược em tự nghiêm khắc: Côđang xin lỗi tôi đó hả? chị cũng đi dạo phố mua sắm, không phải hẹn hò, dẫn theo con đi xuống xe đã thấy một đám người xếp hàng dài trước cửa quán liếc mắt nhìn Mặc Cảnh Thâm. Anh nhất định muốn cô phải nhớ lại sao?bỏđi?

Tài liệu tham khảo